Nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú là tác giả của nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết nổi tiếng như: Huệ (Tiểu thuyết, 1964); Người hậu phương (truyện ngắn, 1966); Đất làng (Tiểu thuyết, 1974); Buổi sáng (Tiểu thuyết, 1976); Ngõ cây bàng (Tiểu thuyết, 1980); Câu chuyện dưới tán lá rợp (truyện ngắn, 1982); Hạt mùa sau (Tiểu thuyết, 1989); Khoảng trời phía sau nhà (truyện ngắn, 1989); Ảo ảnh trắng (Tiểu thuyết, 1990); Chỉ còn anh và em (Tiểu thuyết, 1990); Hai người và những con sóng (Tiểu thuyết, 1992); Phút thoáng qua (thơ, 1990); Cỏ ấm (truyện ngắn, 1990)… Bà từng giành giải nhì cuộc thi truyện ngắn báo Văn Nghệ năm 1962 với truyện ngắn Một đứa trẻ; Giải thưởng cuộc thi bút ký của tạp chí Văn Nghệ Quân đội năm 1966; Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam 1985 với tiểu thuyết Hạt mùa sau; Giải thưởng của Tổng liên đoàn lao động Việt Nam với tiểu thuyết Hai người và những con sóng năm 2000; Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật đợt I, năm 2001.