Hiện thực Cái lưới - Duy Lam

Thảo luận trong 'Tủ sách Văn học trong nước' bắt đầu bởi thanhbt, 12/5/16.

Moderators: Bọ Cạp
  1. thanhbt

    thanhbt Học sinh Thành viên BQT

    Cai luoi_n.jpg

    Thông tin sách

    Tên sách: Cái lưới
    Tác giả: Duy Lam
    Nhà xuất bản: NXB Giao Điểm
    Ngày phát hành: 25/01/1965
    Thể loại: Tiểu thuyết trước năm 1975 - Hiện thực

    Thông tin ebook

    Nguồn: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Làm ebook: thanhbt

    Tác giả

    Nhà văn Duy Lam tên thật là Nguyễn Kim Tuấn, sinh năm 1933 tại Hà Nội. Ông là con trai của ông Nguyễn Kim Hoàn (quản lý cơ sở xuất bản Ngày Nay - Đời Nay) và bà Nguyễn Thị Thế (em gái của Nhất Linh, Hoàng Đạo và là chị của Thạch Lam). Ông theo học các trường Trung Học Ngô Quyền và Chu Văn An (Hà Nội). Năm 1958 ông gia nhập nhóm Tự Lực Văn Ðoàn của nhà văn Nhất Linh ở Sài Gòn. Ông còn là thành viên ban sáng lập và chấp hành hội Bút Việt, sau đổi tên là Văn Bút Quốc Tế Việt Nam. Đã cộng tác với các tạp chí Văn Hóa Ngày Nay, Tân Phong...

    Hiện đang định cư tại Hoa Kỳ.

    Tác phẩm:

    - Chồng Con Tôi (truyện ngắn, 1960)

    - Gia Đình Tôi (hồi ký, 1962)

    - Cái Lưới (truyện dài, 1964)

    - Ngày Nào Còn Đàn Bà (truyện ngắn)

    - Nỗi Chết Không Rời (truyện ngắn, cùng viết với Thế Uyên, 1966)

    - Lột Xác (truyện dài, 1968)

    - Tuyển Tập Truyện Mới (1995)

    - Thi tập Chân Mây (1996)

    - Em Phải Sống (truyện ngắn, 1996)

    - Where The Cloud Ends (cùng viết với An Nhiên, 2007)

    Trích đoạn

    Vào một ngày mùa đông năm 19..., ông bà Hạ dọn đến biệt thự Hoàng Hôn. Trong khi ông Hạ còn mải đốc thúc người nhà khuân hòm xiểng đựng quần áo và những đồ dùng lặt vặt vào nhà, bà Hạ một mình lẳng lặng dạo thăm một lượt tất cả các phòng.

    Tuy đây là chiếc biệt thự xưa kia bà Hạ và các con thiết tha mong ước được làm chủ, nhưng mọi công việc trông nom xây cất điều đình với kiến trúc sư, đốc thúc thợ thuyền bà đã để mặc ông tự ý lo liệu. Nếu ông cố gặng:

    “Mình đến ngó qua một chút! Thợ đương xây đến phòng khách... Mình có muốn xây một chiếc lò sưởi thật lớn hay không? Đà Lạt vào mùa rét lạnh lắm đấy!”

    Bà chỉ lắc đầu, thờ ơ trả lời:

    “Tùy mình quyết định!”

    Tuy bận chỉ dẫn người nhà kê tạm những đồ đạc cồng kềnh, ông Hạ vẫn kín đáo theo dõi những cử chỉ hơi khác thường của vợ. Ông băn khoăn tự hỏi, lần đầu tiên bước chân đến biệt thự, bà Hạ nghĩ sao về cách kiến trúc, sự sắp đặt các phòng và trang hoàng bên trong? Tự nhiên ông e ngại bà sẽ không hài lòng. Tự bao giờ ông bắt đầu quan tâm đến ý kiến của vợ?

    Sau một hồi hò hét các người làm, ông thấm mệt và ngồi nghỉ trên một chiếc ghế bành rộng trong phòng khách.

    Bà Hạ đang đứng trong căn phòng đáng nhẽ là phòng dành cho Di - đứa con trai thứ nhì của hai vợ chồng - quay lưng về phía ông. Cửa phòng mở, nên ông quan sát những hành động của vợ rất dễ dàng. Sau mấy phút trầm ngâm, vợ ông đặt một bức ảnh lên bàn - chắc vừa lấy ở va li ra - lùi lại mấy bước và ngây người ngắm nghía. Ngồi hơi xa nên ông khó nhận biết là ảnh ai.

    Chợt bà Hạ đưa hai bàn tay lên ấp lấy mặt, hai vai rung nhẹ. Vợ ông khóc, ông đoán vậy, vì sống bên nhau bao nhiêu năm, ông không còn xa lạ gì lối khóc im lặng không một tiếng nức nở, đầy chịu đựng và nhẫn nhục của vợ.

    Ông cảm thấy nửa như bực tức nóng nảy, nửa như lo lắng trước những cơn khóc lóc, rầu rĩ bất chợt của vợ trong những năm gần đây. Sức khoẻ của vợ ông cứ theo ngày tháng mà kém sút. Trước kia không hiểu sao ông có thành kiến vợ ông không bao giờ có thể ốm được. Từ khi lấy ông, đẻ con, qua thời kỳ gia đình tản cư và trở về Hà Nội sa sút đi, bà Hạ không lúc nào ngừng tay chân, làm lụng quần quật, xoay xở vay tiền, nhưng hiếm khi ốm.
     

    Các file đính kèm:

Moderators: Bọ Cạp

Chia sẻ trang này